Dịch: Phi Phi
“Tần Trạm, anh lưu manh”. Cố Tân Di mắng anh.
Tần Trạm buông tay, nói: “Anh cũng hết cách, trách em quá xinh đẹp”.
Nói xong, anh chợt cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, Cố Tân Di vừa tỉnh giấy, sắc mặt hồng nào như đoá hải đường chớm nở. Khuy áo sơ mi tối qua anh cài cho cô đã bung ra, vạt áo trễ xuóng đầu vai, nửa kín nửa hở. Làn da của cô trắng như muốn phát sáng, phía trên đan xen những vệt đỏ bắt mắt.
Dấu vết kéo dài xuống bên dưới, Tần Trạm không chịu rời mắt khỏi làn da trắng nõn mềm mại.
Đồng hồ sinh học của Tần Trạm rất chuẩn, mặc dù đêm qua anh điên cuồng đến tận rạng sáng nhưng hôm nay vẫn thức dậy đúng 6 rưỡi sáng. Lúc thức dậy, bàn tay của anh đang nắm một thứ đẫy đà non mềm.
Anh bỗng nhiên hiểu được vì sao người xưa có câu “Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi, tòng thử quân vương bất tảo triều”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT