Đỡ hơn chút nào chưa? Lâm Thiên Tây không trả lời được, cũng không rõ tại sao Tôn Thành lại hỏi như vậy, cậu gối mặt lên vai hắn, trên cổ đau buốt, lồ.ng ngực cũng đau, nhưng chí ít giờ khắc này lại rất thoải mái, vừa đau vừa thoải mái. Cậu cảm thấy Tôn Thành vô cùng chân thực, trừ lúc bị hắn ôm vẫn luôn ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc gay mũi ra, dường như mọi thứ đều rất tốt.
Cậu vùi mặt vào cổ Tôn Thành khẽ cọ cọ, lần tới bàn tay Tôn Thành đang ôm sau lưng mình rồi giữ chặt, thở dốc nói: "Tôi vẫn ổn, đi thôi, đừng ở đây nữa."
Dù cho ở trên con đường này, hay thậm chí là trốn trong bóng đêm, cậu vẫn không hề cảm thấy an toàn.
Tôn Thành nhìn cậu cúi thấp mặt xuống, trong bóng tối không thể nhìn thấy rõ biểu cảm đối phương, hắn bắt lấy tay cậu: "Vậy thì đổi chỗ khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT