Dường như cảm thấy buồn cười, Quý Thải bật cười thành tiếng: "Lúc đầu chỉ là lấy lòng, về sau càng ngày càng quá đáng. Mặc dù nhóc Thành không có ý với cậu ta, khi đó nể tình cậu ta đã giúp mình nên cậu ấy vẫn còn khách sáo, nhưng mà thằng nhóc đó không để yên mà cứ quấy rầy cậu ấy suốt cả một thời gian dài, chẳng ai chịu nổi cả. Thế mà sau đó cậu ta lại có thể lấy Cố Dương ra uy hiếp nhóc Thành... Cậu biết nhóc Thành quan tâm em trai đến mức nào rồi đó, cậu ấy dứt khoát cắt đứt quan hệ với cậu ta, thậm chí còn chuyển chỗ ở, kết quả là ngày hôm đó thằng nhóc họ Trịnh ấy tự tử."
Lâm Thiên Tây kinh ngạc quay sang: "Chết rồi?"
"Không, cứu được." Quý Thải ngừng một hồi, nói tiếp: "Cậu ta là một đứa nhóc bị chiều sinh hư, vậy nên luôn nghĩ mình thích thứ gì thì mình phải có thứ ấy. Sau này cậu ta nghỉ học, được gia đình đưa ra nước ngoài, cuối cùng không gặp nữa. Lúc đó có rất nhiều tin đồn không hay, bọn họ nói nhóc Thành dây dưa không rõ ràng với cậu ta, còn nói nhóc Thành hại cậu ta suýt nữa thì tự sát, cái gì cũng nói được. Nhóc Thành nghĩ cho Cố Dương nên đương nhiên sẽ không thể ở lại, đành phải chuyển trường."
Lâm Thiên Tây im lặng lắng nghe, không diễn tả được cảm xúc của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT