Giấc ngủ này ngon vô cùng, sáng hôm sau Lâm Thiên Tây tự tỉnh dậy, hoàn toàn không cần tới đồng hồ báo thức.
Tôn Thành dậy trước, tuy không còn ở trên giường nhưng mùi hương sữa tắm nhàn nhạt trên người hắn vẫn còn vương lại. Chăn bị vò thành một cục để phía dưới, Lâm Thiên Tây nhớ mang máng là đêm hôm qua chen chúc rất chật chội, hình như hai người ôm nhau ngủ.
Cậu ngồi dậy đi ra khỏi phòng, chợt nghe tiếng nói chuyện của hai anh em ở trong bếp.
Cố Dương hỏi: "Anh Tây ăn cháo hay ăn mì ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT