Bùi Thiên Thành không mấy tin tưởng vào lời của Bùi Phương Yến, tên này có lòng tốt vậy từ khi nào? Sợ không phải là cáo chúc tết gà đấy chứ. Nhưng mà rốt cuộc đứa em trai này có ý đồ gì? Lẽ nào là do con trai mình thực sự có điểm gì đó đặc biệt, mình không phát hiện ra, nhưng Bùi Phương Yến thì phát hiện rồi?
Thật ra ông rất tiếc cô gái hôm nay Thiệu Dã đi xem mắt. Cô gái ấy học vấn cao thật, tính cách cũng dễ chịu, nhưng ông lại không dám trái ý Bùi Phương Yến, dù đang nói là chuyện hôn sự của con trai mình.
Năm đó lão Ngũ không phục việc Bùi Phương Yến thừa kế Bùi gia, cố tình chống đối, kết quả là tự đẩy mình vào tù, đến giờ còn chưa ra được. Bùi Phương Yến nói chuyện đó không liên quan đến mình, nhưng mà mấy lời này nói cho ma nghe, ma cũng không tin.
Cuối năm ngoái Bùi Thiên Thành đến trại giam thăm lão Ngũ, nhớ đến cảnh lão khóc lóc thảm thiết bên trong, ông thật sự không có can đảm để từ chối Bùi Phương Yến, đành phải cười nói: “Vậy thì quá tốt rồi.”
Dù gì thì chuyện này dẫu sao cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của con trai mình, làm cha thì ông vẫn phải cố gắng một chút, liền dè dặt đề xuất một yêu cầu nho nhỏ: “Lão Thất, có thể tìm cho Tiểu Dã một người học vấn cao một chút không?”
Bùi Phương Yến gật đầu, đồng ý rất sảng khoái, rồi hỏi ngược lại: “Tốt nghiệp MIT thì được chứ?”
“Được, được, được!” Bùi Thiên Thành gật đầu liên tục, nhưng ngay sau đó sững lại, nhớ ra gì đó liền hỏi: “Lão Thất à… hình như chú cũng tốt nghiệp trường này đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play