Thiệu Dã gật đầu nói: “Thất thúc con nói thật mà.”
“Thằng ngốc!” Bùi Thiên Thành mắng: “Nó nói mà anh cũng tin hả? Đầu anh chứa gì thế! Bảo sao bị người ta lừa!”
“Thất thúc con sẽ không lừa con.” Thiệu Dã phản bác, tay cậu đã đặt lên tay nắm cửa, khẽ mở ra một khe, chuẩn bị sẵn tinh thần bỏ chạy.
Bùi Thiên Thành cười nhạo: “Không lừa anh thì lừa ai? Nhìn cái bản mặt ngốc nghếch này, đúng kiểu dễ lừa!”
Trước đây ông đã lo con trai bị bán rồi còn giúp người ta đếm tiền, bây giờ thì ứng nghiệm thật rồi. Có khi ông không phải lạy Quan Âm mà là lạy Nguyệt Lão? Mà Nguyệt Lão này chắc già mắt kém, nối bậy hết cả dây tơ hồng!
Thiệu Dã đứng ở cửa kiên định nói: “Dù sao đi nữa, Thất thúc có thể lừa ai chứ sẽ không lừa con.”
Bùi Thiên Thành cảm giác huyết áp của mình sắp lên rồi, đứa nhỏ này sao lại không nghe lọt lời chứ!! Bùi Phương Yến là cáo già, chưa từng làm gì mà không có lợi. Đợi đến khi con bị gặm sạch cả xương, nhổ ra thì đừng có mà khóc lóc đến tìm ba!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT