Tư Đồ Uy Liêm đã nhận ra Thẩm Chi Hằng đã quá chán ghét khi phải sống trong ngục tù như thế này, hắn đang miễn cưỡng nhẫn nại, cố gắng không nổi giận. Dù sao ở trong này hắn không những ăn không no, ngủ không yên, mà còn phải chịu sự lạnh lẽo nơi đây dù cho ngoài kia trời đang nóng như đổ lửa, mới ở trong này mấy hôm mà Thẩm Chi Hằng đã cảm thấy lạnh cả xương cốt.
Tư Đồ Uy Liêm có đôi chút bất an, hắn sợ Thẩm Chi Hằng không chịu nổi nữa mà phát cáu, nhưng may mà đợi đến hôm nay thì cuối cùng hai người họ đã đợi được đến ngày được trốn thoát… Lý Quế Sinh đi đến phòng giam đưa chìa khóa và một mảnh giấy nhỏ cho hai người bọn họ, chữ trên mảnh giấy lí nhí nhập nhằng, trên đó chính là hướng dẫn để họ vượt ngục, thời gian, đường đi, tất cả đều được viết rõ trong mảnh giấy đó. Tư Đồ Uy Liêm và Thẩm Chi Hằng ngồi sát cạnh nhau, hai người đọc đi rồi đọc lại nội dung trên mảnh giấy. Lúc nữa đêm, hai người bọn họ phải hết sức tỉnh táo, sau đó đợi đám binh sĩ trong địa lao tiến hành thay ca.
Địa lao này vừa trống vừa rộng, ấy vậy mà chỉ có mỗi hai người họ là tù nhân, trong mắt của những người khác, nơi này lại là nơi vô cùng kiên cố, cho nên đám binh sĩ cũng buông lỏng cảnh giác, phía góc khuất ở đằng xa kia của hành lang không có ai canh gác, ngay trước phòng giam của Thẩm Chi Hằng cũng chỉ có hai tên lính người Nhật, bỗng nhiên có một tiếng gọi vang vọng tới từ cổng địa lao, đó là giọng của Lý Quế Sinh, sau tiếng gọi, một mùi thơm pha lẫn vào trong không khí, giống như có ai đó vừa mới mang thức ăn khuya đến. Hai tên lính canh lập tức háo hức kéo nhau chạy đến nơi tỏa ra mùi thơm. Sau đó có một tên thanh niên âm thầm bước ra từ góc khuất của hành lang, tên thanh niên ôm hai chiếc gối ôm trên người bước nhanh đến.
Tên thanh niên nhanh chóng nhét hai chiếc gối qua hàng rào sắt, không nói gì rồi lập tức rời đi. Bên trong chiếc gối toàn là bông vải, to phồng, rất nhẹ, Tư Đồ Uy Liêm đặt hai chiếc gối lên trên giường, rồi lại kéo chăn phủ lên trên. Sau khi tạo dáng cho hai chiếc gồi xong thì hắn lùi ra sau vài bước, hắn nhìn về phía chiếc giường và nói: “Trông ổn chứ?”
Chiếc giường nằm trong nơi khuất ánh sáng, nếu như binh sĩ ở bên ngoài không nhìn kỹ thì có lẽ bọn chúng sẽ nghĩ rằng hai người bọn họ đang nằm ngủ cùng nhau, nhưng nếu như bọn chúng dò xét kỹ lưỡng… thì chỉ nhìn sơ qua thôi cũng đủ biết thứ nằm trên giường không phải là con người.
Thẩm Chi Hằng không nói gì, sau đó Tư Đồ Uy Liêm lấy ra chiếc chìa khóa mà khi sáng Lý Quế Sinh đưa cho, hắn thò tay ra khỏi hàng rào sát, cẩn thận đút chiếc chìa vào trong ổ khóa. Ổ khóa này là ổ khóa mới, các bộ phận bên trong đều rất trơn tru linh hoạt, vừa vặn chìa là đã mở được. Hai người mở cửa phòng giam bước ra bên ngoài, Tư Đồ Uy Liêm khóa cửa phòng giam lại giống như lúc đầu. Hắn cất thật kỹ chiếc chìa khóa rồi quay mặt nhìn Thẩm Chi Hằng cười nói: “Đó, em đâu có lừa anh đâu, đúng không?”
Thẩm Chi Hằng hỏi ngược lại hắn: “Vậy tôi có nên cảm ơn cậu hay không đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT