Sau khi về đến Thiên Tân,Thẩm Chi Hằng không lập tức đại khai sát giới mà lại đóng cửa không ra ngoài, chỉ lo chăm nom Mễ Lan. Người theo hắn về suốt dọc đường vẫn là Tư Đồ Uy Liêm, hắn vẫn phớt lờ Tư Đồ Uy Liêm như cũ, kiên quyết làm mặt lạnh với Tư Đồ Uy Liêm. Nhưng Tư Đồ Uy Liêm cũng không phải là không thu được gì, hắn đã vơ vét được mấy trăm tệ trong nhà Thẩm Chi Hằng nhét vào túi quần rồi sau đó lại lái xe của Thẩm Chi Hằng đi mất.

Trên đường về Mễ Lan sốt cao hai ba ngày liền, thân nhiệt cao đến đáng sợ. Thế nên sau khi về đến nhà ở Thiên Tân, Thẩm Chi Hằng liền ôm ngay Mễ Lan vào phòng tắm tắm nước nóng cho cô,

Lúc trước dù Mễ Lan tuổi nhỏ thế thế nào thì Thẩm Chi Hằng cũng vẫn coi cô như một cô gái - một người phụ nữ nhỏ, hắn tương đối tôn trọng cô; Thế nhưng bây giờ, hắn đã lột phăng cái váy dài bẩn thỉu trên người Mễ Lan xuống, vắt khăn lau người cho cô.

Bọn họ bây giờ còn chẳng phải là con người, sống chết thế nào còn chưa biết thì còn phân chia nam nữ làm gì chứ? Mễ Lan không mảnh vải che thân mà nằm ngửa trong bồn tắm xâm xấp nước, từng chiếc xương sườn lộ ra rõ rệt, kéo căng làn da mịn màng. Trước ngực có sẹo, sau lưng cũng có sẹo, có vài vết đã nhạt màu, đó là vết tích do mẹ cô để lại cho cô, còn có vài vết đỏ đến chói mắt, đó là vết thương bị đạn bắn đang lành lại. Thẩm Chi Hằng nhìn cô gái nhỏ, lòng đầy chua xót. Mễ Lan có vóc dáng cao gầy thon gọn, chỉ vừa bắt đầu trổ mã, có lẽ trong tương lai cô sẽ trông không thua kém gì ai, nhưng mà, đã không còn tương lai nữa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play