Khi Phù Lâm Lạc dắt Tang Vãn Tinh vào phòng khách, Yến Thù Ngự đang ngồi trên sofa nhấm nháp trà. Ánh nắng qua cửa sổ lớn vẽ nên đường nét tao nhã quý phái của hắn.
Nghe tiếng bước chân, Yến Thù Ngự đặt tách trà xuống, quay đầu nở nụ cười giả tạo hoàn hảo: “Phù tổng, nghe nói anh tỉnh, tôi đặc biệt—”
Giọng hắn ngừng bặt, ánh mắt dán chặt vào bàn tay đan nhau của Tang Vãn Tinh và Phù Lâm Lạc.
Hành động né tránh ánh mắt của Tang Vãn Tinh khiến đồng tử Yến Thù Ngự co rút, tách trà trên tay không giữ nổi, “xoảng” rơi xuống đất, nước trà bắn ướt đôi giày da đắt tiền.
Phù Lâm Lạc kéo Tang Vãn Tinh ra sau lưng, lạnh lùng: “Yến tổng, tay run thì để bác sĩ của tôi khám cho.”
Nghe lời mỉa mai, Yến Thù Ngự lấy lại bình tĩnh, ho khẽ, nhìn Tang Vãn Tinh: “Em trai, không rót cho anh thêm tách trà sao?”
Không đợi Tang Vãn Tinh đáp, Phù Lâm Dịch theo sau hai người cười khẩy: “Thôi đi, ở đây chẳng có ai lạ. Yến Thù Ngự, đồ giả tạo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play