Trong căn hộ của Hoắc Sùng Mặc, Tang Vãn Tinh cuộn mình ở góc sofa mềm mại, tay ôm cốc ca cao nóng, nhấp từng ngụm nhỏ.
Ngoài cửa sổ, mưa ngày càng to, hạt mưa gõ vào kính lớn, phát ra âm thanh đều đặn.
“Còn lạnh không?” Hoắc Sùng Mặc quỳ một gối trước sofa, kéo chăn quấn chặt Tang Vãn Tinh hơn. Động tác dịu dàng nhưng không thể từ chối, bao bọc cậu trong hơi thở của hắn.
Tang Vãn Tinh ngửi thấy mùi tuyết tùng ẩm ướt xen mưa trên người hắn.
Ngón tay Hoắc Sùng Mặc khẽ lau vành mắt đỏ của Tang Vãn Tinh, nơi vẫn còn dấu vết khóc. Lực rất nhẹ, như sợ làm vỡ cậu, khiến Tang Vãn Tinh bất giác run lên.
“Tui không lạnh.” Tang Vãn Tinh lắc đầu, vô thức rụt sâu vào chăn, như chú mèo đáng thương tìm chỗ trú.
Mắt Hoắc Sùng Mặc tối đi, hắn đứng dậy tăng nhiệt độ lò sưởi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play