Mưa Lưỡng Giang dường như cũng quét qua phủ kinh đô, bóng đêm đen đặc bị tia chớp rạch ngang, khiến cho người đang trong mộng cũng phải choàng tỉnh dậy.
Tạ thị vịn mép giường, mồ hôi lạnh thấm ướt người, bà ôm chặt lấy trái tim quặn đau thở hổn hển, rời giường đến bên cạnh bàn rót nước uống, sau khi thở đều rồi mới mặc quần áo vào, phủ thêm áo choàng và mũ trùm, cầm lấy một chiếc đèn lồ ng lặng lẽ không tiếng động rời khỏi phòng.
Bóng dáng của bà vừa biến mất, Triệu Bá Ung đã lập tức mở mắt ra, nhìn về phía cửa phòng.
Một khoảng thời gian trước, Tạ thị đột nhiên điều động một nhóm ám vệ nuôi dưỡng trong phủ đến không biết để làm gì, ngày hôm sau thì có tin Ngô ma ma bên cạnh tứ lang đã xin nghỉ về quê.
Chỉ nói là có việc, lúc đi cũng vội vàng, thậm chí còn chưa kịp từ biệt tứ lang nữa.
Trong lòng Triệu Bá Ung biết không bình thường, nhưng ông tin lời Tạ thị nói cho nên để mặc bà xử lí, chỉ là sau đó, bà thường xuyên ngủ mơ sợ hãi mà tỉnh giấc, sau khi tỉnh lại liền rời khỏi chủ viện, một hai canh giờ sau mới quay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play