Phủ Hồng Châu, mấy trăm bá tánh tràn ra đường cái trước các vựa gạo gọi: "Mở cửa, bọn ta muốn mua gạo!"
"Vại gạo nhà ta thấy đáy rồi, mà hiệu buôn lại không mở, cả nhà ta đều đang ôm cái bụng đói đây."
"Vì sao đã liên tục ba ngày rồi mà không mở cửa vậy? Thế thì bọn ta sống thế nào đây? Ta cứ nghĩ là mỗi ngày hiệu buôn đều bán, cho nên không trữ gạo sẵn, bây giờ đều đi mượn lương thực từ hàng xóm láng giềng này!"
Bá tánh sốt ruột không thôi, trong số đó có người nhảy lên bậc thang của vựa gạo giơ hai tay lên nói: "Chư vị, chư vị! Nhìn này —— " hắn chỉ vào tấm bảng gỗ trên cửa: " Quan phủ địch lương, hết gạo để bán. Là quan phủ đã cướp lương thực của chúng ta, đại quan Tào ty vì tiền đồ của y, vì muốn hoàn thành công việc mà lá mặt lá trái với triều đình, ức hiếp bá tánh khốn khổ chúng ta, không để cho chúng ta đường sống mà! Lương thương muốn giữ gạo cho chúng ta, đại quan Tào ty lại cướp hết số gạo đó, bây giờ lương thương đã đình công, phủ Hồng Châu này hết lương thực để bán rồi!"
Bá tánh dáo dác nhìn nhau, nghe được hai tiếng đại quan vừa sợ vừa giận.
Người ở trên nghe thấy thế bèn phất mạnh tay lên: "Lương thương đình công, không thể địch lương, làm trái luật pháp, Tào ty không chừa đường sống cho chúng ta, vì sao chúng ta không thể cáo quan? Vì sao không đến thẳng Nha môn Tào ty hỏi quan trên cao cao tại thượng? Để cho quan lại Lưỡng Giang nhìn thấy được bá tánh dưới quyền cai quản của Tào ty sống lay lắt nghèo khổ thế nào! Chỉ cần chúng ta đủ đồng lòng, tiếng nói đủ lớn, nếu còn không đủ lấp đầy bụng oan khuất thì có thể tấu lên trên, để cho kinh quan, thánh thượng trong cung nhìn thấy cái khổ của Lưỡng Giang này!"
Trong đám người đó, có những cái đinh núp lùm chỉ đợi đến đúng thời cơ rồi hưởng ứng, cổ vũ những bá tánh có cùng tâm trạng đến Nha môn Tào ty để kháng nghị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT