Chim hót líu lo, ánh nắng xuyên qua cửa số chiếu vào màn đỏ sáng rực một vùng.
Lông mi Triệu Bạch Ngư run run, nhíu mày vùi mặt vào trong chăn, một lát sau ý thức mới trở về, từng mảnh kí ức vụn vặt thoáng qua, hình ảnh giường chăn đỏ thẫm bị mồ hôi thấm ướt dần cuộn trào như sóng trong đầu.
Trời đất đảo điên, hơi thở quanh quẩn bên tai tựa màn sương ẩm ướt mịt mờ, hòa với mùi đàn hương lẫn với thuốc bắc vẫn còn nồng đậm, trong bóng tối có ánh nến lay lắt, chớp nhoáng lại bắt gặp khao khát cuồn cuộn trong đôi mắt màu lưu ly, vừa từ bi lại vô tình, giống hệt như vị Bồ Tát sa đọa từ ba mươi ba tầng trời xuống biển hồng trần vô biên.
Cửa phòng bị đẩy ra kêu két một tiếng, Hoắc Kinh Đường ném roi ô kim lên bàn, tay trái tháo đai lưng, cởi áo bào ra rồi đi vào phía trong, hắn vén màn ngồi xuống mép giường, vươn tay thử nhiệt độ trên trán Triệu Bạch Ngư, bàn tay dường như to bằng nửa trên khuôn mặt, lúc y kéo cong khóe môi cười có thể thấy được hàm răng trắng đều.
Thân thể dưới chăn chỉ mặc một lớp trung y, vạt áo mở rộng lộ ra cần cổ và xương quai xanh, dấu đỏ nở bừng lan tràn xuống bên dưới, không cần vén chăn lên cũng biết bên trong còn dày đặc hơn thế nữa.
"Không có sốt."
Triệu Bạch Ngư rũ mắt, ỉu xìu đáp bằng giọng mũi: "Ừm." Y nằm trên gối, mí mắt cứ muốn sụp xuống, tóc đen xõa tán loạn ở đầu vai lẫn sau lưng, nếu vén qua thì sẽ thấy được cảnh tượng dấu hôn, vết cắn chằng chịt sau lưng, tất cả đều là tác phẩm của Hoắc Kinh Đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play