Kinh Đô, phủ Lâm An quận vương.
Sổ con Quảng Đông tham tấu Tri phủ Quảng Châu bay về Kinh Đô như bông tuyết, vừa hạ triều Triệu Bạch Ngư đã bị Nguyên Thú đế gọi đến bên cạnh, cùng ông đi đến ngự hoa viên.
Mấy năm nay hoàng cung đã đổi mới, Đông cung bị dời ra ngoài, cho nên ngự hoa viên cũng được nới rộng ra, kì trân dị bảo từ năm sông bốn biển chuyển vào bên trong, đây là nơi mà gần đây Nguyên Thú đế thích đến để thả lỏng nhất.
Nguyên Thú đế cho cung nữ và thái giám lui xuống, gọi Triệu Bạch Ngư chui vào động thạch dưới mỏm núi đá, đi dọc theo chiếc cầu thang hẹp dẫn đến một mái đình nhỏ phía trên, ông đứng chắp tay nhìn ngự hoa viên rồi nói: "Ngũ lang vẫn chưa đến đây ngắm cảnh lần nào à."
Triệu Bạch Ngư đứng ở phía sau ông, ngắm nhìn lớp ánh sáng hiện lên bên trên mặt hồ: "Chưa từng ạ, nhưng phong cảnh đúng là như tranh vẽ."
Hai bên tóc mai của Nguyên Thú đế đã chuyển thành màu hoa râm, lưng hơi còng xuống một chút, hai năm trước mắc phải một trận bệnh nặng xong là trông ông già yếu đi hẳn, có lẽ ông nhận ra được Hoắc Kinh Đường hoàn toàn không có khả năng đăng cơ như ông mong muốn, cũng nhìn thấy mấy hoàng tử nhỏ được đại thần văn võ dạy dỗ tương lai xán lạn, dần dà hiểu được trước kia phạm phải sai lầm, cho nên đối xử ôn hòa hơn với Triệu Bạch Ngư mà ông mắc nợ rất nhiều, thật sự là đối xử với y giống như con cháu của mình vậy.
"Là bản vẽ ta tự tay phác họa đó, trong hồ còn có đá Thái Hồ cao ba trượng, bạc này là bạc mà trẫm lấy trộm từ trong nội khố ra, cũng vì thế mà còn phải nghe Hộ bộ mắng nữa cơ, nhưng mà ngươi nhìn xem có phải chúng trông rất thần kì không? Tiền này chi thế cũng hay ho mà nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play