Giành được đại thắng, khải hoàn hồi triều, hành trình đã định không thể thay đổi.
Bởi vì công việc đã gần như hoàn thành xong hết, Hoắc Kinh Đường bèn dắt theo Triệu Bạch Ngư tách khỏi đội ngũ, chuẩn bị đi du sơn ngoạn thủy rồi mới về kinh đô.
Tuyến đường đi khác nhau, dường như là vòng hết một vòng Tây Bắc, đến đường nùi Kỳ Liên ngắm thảo nguyên, canh giữa hẻm núi ba ngày ba đêm chờ cảnh hàng ngàn con ngựa lao nhanh qua, xem người chăn ngựa bản địa thuần phục mã vương suốt hơn một tháng trời.
Hoắc Kinh Đường còn nói cho Triệu Bạch Ngư biết, con ngựa đen xinh đẹp đó chính là vua của bầy ngựa hoang, lúc trước hắn phải trở thành người hoang dã suốt hai tháng trên thảo nguyên rộng lớn này mới hàng phục được nó.
Dọc theo đồng cỏ bao la, theo đàn trâu, bầy dê đi về phía trước chẳng có đích đến, lần này là băng qua Lan Châu, vượt đồng cỏ, qua hẻm núi, đến biển xanh, ngắm nhìn sóng Hoàng Hà cuộn lên rồi vỗ xuống hệt như một con rồng lớn, tiếng vang như sấm, trong lòng Triệu Bạch Ngư vô cùng hăng hái, cảm nhận được cảnh tượng con người nhỏ bé như hạt cát trước trời đất cao rộng trong thơ cổ.
Hai người còn đi đến cửa ải hiểm yếu nhất thiên hạ là Gia Dự Quan*, nơi này xưa nay vốn là vùng đất bị nhà binh tranh giành, tất nhiên cũng được binh mã phòng thủ nghiêm ngặt, chỉ tiếc có cửa không có thành, bởi vì bấy giờ còn chưa xây dựng thành trì, cho nên thời điểm này các quan ải để giao thiệp với sứ giả Tây Vực chính là Ngọc Môn Quan**, nhân viên rất ít qua lại ở khu vực Gia Dự Quan, không to lớn sầm uất như đời sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play