Đầm lầy xuất hiện thời không hỗn loạn trước nay chưa từng có. Thời gian bị phân chia ra mà tăng tốc, không gian bị gấp lại vô số lần, roi bùn và những cánh tay, cẳng chân còn lại nát vụn ra như hoa văn trong kính vạn hoa, vương vãi khắp mọi nơi trông vô cùng quái dị.
An Ngung thở hồng hộc. Cậu không thể không thừa nhận rằng càng ngày mình càng hành động thô bạo hơn, bởi vì những bàn tay đang vùng vẫy kia thật sự mài mòn hết kiên nhẫn trong cậu.
Rốt cuộc đến khi tới được trung tâm đầm lầy, chỉ thấy một bộ đồ đỏ tươi đang đứng thẳng trước cây hoa hồng đen cao chọc trời, Lumen yên lặng ngước mắt nhìn lên, trong nét bình thản thậm chí còn có tò mò như một đứa trẻ.
“Miên…” Tần Tri Luật dừng bước, hương thơm tươi mát của hoa súng gần như tẩy sạch mùi xú uế ở vùng đầm lầy này nhưng lại chẳng thấy bóng người mảnh khảnh, lạnh lùng kia.
Hắn im lặng một lát, cởi găng tay, nhìn vào màn sương phía sau Lumen, lặng lẽ gật đầu.
An Ngung cũng mặc niệm theo trưởng quan, bên tai vẫn quanh quẩn tiếng hít thở của đầm lầy. Tiếng thở d.ốc này cậu đã nghe suốt dọc đường đi, đến giờ rốt cuộc cũng nghe ra được nỗi đau và sự kìm nén trong đó.
Lumen quay lưng về phía bọn họ, tiếp tục tiến lên, lẩm bẩm nói chuyện với cây hoa hồng đen kia: “Anh ta rất khó chịu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play