Sau khi rời khỏi phòng tạm giam, An Ngung không nói tiếng nào suốt dọc đường đi, chỉ rũ mắt bước theo Tần Tri Luật vào thang máy. Tần Tri Luật hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Dạ?” An Ngung ngẩng đầu, ánh mắt trông hơi ngơ ngác, lát sau mới nhận ra mình chưa ấn nút chọn tầng. Cậu vừa nói “Không” vừa vươn tay ra ấn số 199. Tần Tri Luật lại giành trước, ấn chọn tầng 1, nói: “Có chuyện muốn nói với cậu, ra ngoài đi.”
Sắp đến giờ cơm trưa, tầng 1 của Tháp Nhọn vắng tanh, Tần Tri Luật bước đằng trước, đi ngang qua bức tượng lời thề của Người Giữ Trật Tự thì dừng lại. Hắn chăm chú nhìn bức tượng cha mình và những dòng chữ, lát sau mới đi tiếp.
Tháp Nhọn quay lưng về phía thành phố chính, phía xa lại là một vùng tuyết trắng mênh mông.
An Ngung bất chợt nhận ra thực chất nơi Tần Tri Luật định giả vờ xử quyết cậu ở ngay gần đây, chỉ là khi đó cậu hoàn toàn không biết gì về thành phố chính, từng bước chân đều cảm thấy thật lạ lẫm, hoang mang, khiến cậu không kìm được là sợ hãi, thu mình.
An Ngung ngẩng đầu nhìn bầu trời quạnh quẽ, tiêu điều, “Tuyết ngừng rơi rồi, trưởng quan.”
Tần Tri Luật trầm giọng “Ừ” một tiếng, “Biến mất sạch sẽ thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT