Lúc Tần Tri Luật quay trở về sau khi xử lý thi thể xong xuôi, phòng đã tắt đèn, An Ngung nhắm mắt nằm trên giường, lồng n.gực phập phồng có quy luật.
Hắn đứng ở đầu giường một lát rồi ngồi xuống, đưa tay áp lên đầu An Ngung.
“Không ai đoán trước được kiểu tấn công thô bạo, đơn giản này sẽ xuất hiện, không kịp phản ứng là bình thường. Quả thật trước đó cậu chưa được huấn luyện cách ứng phó với đánh lén, tiện thể bổ sung luôn trong nhiệm vụ lần này.”
An Ngung mở mắt ra, trong bóng tối, đôi mắt vàng ấy có vẻ hơi ngơ ngác, giống với dáng vẻ trong lần đầu gặp gỡ.
“Bị ngài phát hiện rồi.” Cậu thấp giọng nói.
Tần Tri Luật nhếch môi, “Cậu giả vờ ngủ rất giống nhưng tiếng hít thở lại run rẩy, tôi cũng muốn làm như không phát hiện ra, cuối cùng vẫn không đành lòng.”
“Nghe ngài nói bốn chữ “vẫn không đành lòng” này…” An Ngung chầm chậm ngồi dậy, gập đầu gối lên ngồi co người trên giường, “Trưởng quan, xin lỗi, tôi vẫn cực kỳ sợ chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play