Có lẽ hiệu ứng mệt mỏi sau nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc, được trưởng quan ôm lấy khiến An Ngung cảm thấy mơ mơ màng màng.
Khi trán được hôn lên, cậu một lần nữa cảm nhận được vết sẹo tồn tại trên đỉnh môi Tần Tri Luật. Găng tay da chạm vào sau tai, cảm giác tồn tại của hai vết sẹo trên người cậu và hắn bỗng nhiên rõ rệt hơn hắn, khiến nơi nào đó nằm sâu trong ký ức dâng lên cảm giác chao đảo trong im lặng.
An Ngung đứng dưới bóng Tần Tri Luật, thấp giọng nói: “Kể cả trong ký ức, tôi luôn nhìn thấy vết sẹo của ngài.”
Tần Tri Luật gật đầu, “Là thứ vừa sinh ra đã có. Có lẽ không nên gọi là sẹo mà nên gọi là một dấu ấn.”
“Vậy nó có ý nghĩa gì?” An Ngung mím môi, “26 năm trước, Đường Như và Chiêm Tuyết, hai thai phụ bại lộ trên cánh đồng tuyết Yogg, sau đó sinh ra ngài và tôi. Gen của ngài hỗn loạn đến mức không thể đo lường mà gen của tôi lại có trật tự tuyệt đối, chúng ta tiến về hai hướng cực đoan.”
Giọng Tần Tri Luật trầm mà ôn hòa, “Tôi không biết nó có ý nghĩa gì.”
Găng tay da nhẹ nhàng vu.ốt ve sườn mặt An Ngung, “Thế giới này có rất nhiều chân tướng nhưng không phải chân tướng nào cũng được biết đến. Bất kể thế nào đi nữa, cậu chỉ có thể kiên định với sứ mệnh của mình.” Nói xong, hắn cởi từng vòng băng vải khỏi cổ và cổ tay giúp An Ngung, “Nhiệm vụ kết thúc rồi, ngủ một giấc thật ngon, quên hết những đau khổ lặp đi lặp lại trong màn hình đó đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play