Tần Tri Luật lấy giấy bút ra, viết ngày 22 tháng 12 năm 2122, 2130 và 2138 xuống.
“Từ trái sang phải, những năm này lần lượt là thời điểm Vu Thâm nhặt được cậu, thời điểm cậu chính thức đăng ký tại cô nhi viện và thời điểm cậu rời khỏi đó.”
“Nếu coi năm 2122 là năm cậu ra đời, vậy thì hiện tại đúng ra cậu đã 26 tuổi. Nhưng sau khi bị tập kích trên xe trung chuyển, Đại Não đã tiến hành kiểm tra toàn diện đối với cậu, xác định tuổi si.nh lý của cậu thực sự chỉ khoảng 18 tuổi. Nói cách khác, khi thời gian của cậu và Vu Thâm cùng gia tốc, anh ta già đi nhưng cậu lại không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, vẫn là đứa trẻ sơ sinh mới chào đời.”
Ngòi bút tạm dừng trên giấy, hắn nói đầy ẩn ý: “Với những kinh nghiệm tôi có, thông thường, người không chịu ảnh hưởng của dị năng sẽ chính là người sử dụng sức mạnh.”
An Ngung đang ngơ ngác dùng máy tính tìm xem hồ sơ của những đứa trẻ khác khẽ hỏi: “Vậy nên ý ngài là năm đó tôi đã thúc đẩy thời gian của cả tôi và Vu Thâm trôi nhanh hơn? Nhưng khi đó tôi mới chỉ là trẻ sơ sinh thôi, tại sao lại đột ngột phát động dị năng?”
“Chẳng ai có thể lật lại toàn bộ quá khứ.” Tần Tri Luật bước đến bên cạnh cánh cửa, nhìn gió tuyết bên ngoài, thấp giọng nói: “Không lâu trước, trên xe trung chuyển, vì đột ngột bị lây nhiễm gen, cậu kích hoạt năng lực điều khiển không gian. 2122 là năm đầu tiên thảm họa ập đến, có lẽ trong thời kỳ sơ sinh, cậu đã phải chịu đựng nỗi đau hoặc sự sợ hãi nào đó nên mới bị động tăng tốc thời gian để giúp cậu nhanh chóng thoát khỏi quãng thời gian khổ sở đó.”
Nghe vậy, An Ngung bất giác nhìn xuống vết thương trên mu bàn tay trái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play