Phản ứng hỗn loạn đã bị cắt ngang nhưng hỗn loạn không gian ở bầu trời vùng địa cực vẫn chưa hoàn toàn bình ổn. Dưới màn trời u ám, không gian vặn vẹo giằng co, Billy cẩn thận điều khiển phi cơ dưới sự chỉ dẫn của An Ngung, mồ hôi chảy ròng ròng xuống cổ.
Đấu tựa lưng vào cửa khoang máy bay, đôi cánh dù đã được sơ cứu nhưng vẫn tàn tạ đến đáng sợ, chỉ khẽ nhúc nhích thôi cũng đau thấu tim, hoàn toàn không thể biến trở lại thành hình dạng cánh tay người. Anh dời mắt khỏi bầu trời, nhìn sang người đang yên lặng ngủ bên cạnh mình.
An Ninh.
Con bướm màu vàng kim không ngừng chui qua lồng ng.ực An Ngung. Không ai biết An Ngung đã làm gì, hoặc cũng có thể là chẳng làm gì, sau khi đàn bướm tan biến, nằm trên mặt sông băng chỉ còn một thanh niên đã say ngủ. Ban đầu Đấu còn cố gắng tìm kiếm một người nữa, mãi đến khi An Ngung bước tới, chạm tay lên vết thương sâu nhất trên cánh anh, nói: “Đừng tìm nữa, hai người họ đã hợp thành một rồi. Trên một phương diện nào đó, entropy đã giảm.”
Từ khi quen biết, An Ninh đã phân chia thành hai, vậy mà giờ lại bất thình lình trở về làm một.
“Entropy của Chiếu Nhiên cũng đã giảm.” Ngồi ở khoang lái, An Ngung bỗng lên tiếng: “Nhưng đó là trưởng quan Viêm hấp thu hỗn loạn của anh ta trước khi đi đến cái chết nhiệt. Nhưng tình huống của An Ninh lại không giống như vậy, An Ninh…”
An Ngung không nói thêm gì nữa, cậu cúi đầu nhìn hai tay mình, ngẩn người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play