Khương Vong không ngờ anh cứ thế xách cha ruột lên như xách một con chim cút vậy.
Cha Bành ăn hiếp kẻ yếu nhiều năm trời, mà giờ lại bị mất mặt hồi lâu trước một đám trẻ con, lúc được thả xuống đất mặt ông ta đỏ bừng lên rồi còn mắng thêm vài câu nữa.
Khương Vong vô cảm nhích tay một cái, người nọ lập tức nín thin, rụt cả cổ xuống.
"Tôi là thân thích của mẹ nó nhờ qua." Anh quyết định vẫn nên giải thích đôi chút: "Tới đây để chăm sóc cho thằng bé kia."
"Khi nào ông có thể sinh hoạt như một người bình thường, thì hẵng đến chỗ tôi đón Bành Tinh Vọng về."
Cha Bành liếc xéo anh một cái rồi cất bước đi luôn, trên mặt còn vẻ mất tự nhiên phiếm hồng như say rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT