"Chú Ngụy?" Đột nhiên Khương Vong nhớ tới cái gì đó: "Trưởng phòng Cục Tài chính phải không?"
"Ôi thôi, tôi cũng chẳng hơn cậu bao nhiêu, không cần phải gọi chú đâu." Người đàn ông hói đầu xoa tay: "Hiện tại vẫn còn là trưởng khoa, tuy nhiên đám phía trên cũng lui bớt rồi, dù luân chuyển cũng không đến phiên tôi."
Khương Vong lùi về sau một chút, đẩy ghế dựa ra để đứng lên.
"Vợ tôi hay đi công tác ở nơi khác, thật ra tôi… thật ra tôi có hơi lo." Người đàn ông hói đầu thì thầm nói: "Cậu có thể… xem giúp tôi chứ?"
Dì Kha là người rất tốt, còn là mẹ của bạn học hồi cấp Hai của anh, thường xuyên mang trái cây cho anh ăn.
Khương Vong lại nhìn cái đầu hói kia thêm giây lát, một lúc lâu sau mới rời mắt: "Anh có một đứa con gái phải không?"
Người đàn ông hói đầu hơi cảnh giác: "Nó có vấn đề gì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT