Khương Vong vốn dĩ đang bị đám trẻ ranh quá thừa tinh lực này làm cho muốn rút súng máy ra, nghe thấy giọng của Bành Tinh Vọng anh ngẩng đầu lên, phát hiện đứa nhóc kia đang nắm tay kéo một giáo viên trẻ lại đây, theo phản xạ có điều kiện lùi một bước.
"Thì ra là ở đây, anh là người nhà của em Bành Tinh Vọng sao?" Người thanh niên tùy ý để đứa trẻ nắm chặt tay mình, gương mặt nhợt nhạt cười lên có má lúm đồng tiền: "Tôi là giáo viên Tiếng Anh của em ấy, họ Quý."
Khương Vong không chịu nhìn vào mắt y, dời đi tầm mắt gật gật đầu.
"Đi thôi, về nhà."
"Chờ một chút," Thầy giáo Quý ôn hoà nói: "Đứa nhỏ này vẫn luôn khuyết thiếu...... sự chăm sóc, có thể lưu lại phương thức liên lạc không?"
Bành Tinh Vọng nhìn hai người bọn họ trao đổi phương thức liên lạc, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Nếu như có bị bán đi thì chú cảnh sát vẫn có thể tìm được, tốt rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT