"Mẹ, mẹ quá đáng quá…" Vẻ mặt Trương Thiên Thiên khó coi, giúp Lâm Phong nói một câu: "Căn nhà này là do Lâm Phong bỏ tiền ra mua mà, mẹ quên rồi sao?"
"Cái gì mà Lâm Phong mua? Không phải mẹ đã nói với con từ sớm rồi sao? Không có con dìu dắt cậu ta lên làm trợ lý giám đốc, cậu ta lấy cái gì mua nhà, bây giờ hẳn là còn đang mở sạp bán hàng ven đường ấy chứ!" Lư Nhã Huệ xem thường, hừ lạnh: "Hơn nữa, người đứng tên trên giấy tờ nhà không phải là con sao?"
"Không phải, mẹ à, dù nói thế nào đi nữa thì đó cũng là Lâm Phong sang tên cho con, tiền cũng là do anh ấy bỏ ra mà." Trương Thiên Thiên xấu hổ nói, cô cảm thấy chuyện này mẹ mình xử lý quả thật rất quá đáng.
Mà Lư Nhã Huệ hoàn toàn không nghĩ như Trương Thiên Thiên, bà cảm thấy Lâm Phong mua nhà để hiếu kính hai ông bà là chuyện rất hiển nhiên.
"Mẹ đã nói từ lâu rồi, đây là việc mà Lâm Phong đã ăn không uống không của nhà ta hai năm rồi nên làm, hiếu kính nhà chúng ta là đạo lý hiển nhiên!" Lư Nhã Huệ oai phong nói: "Lại nói, căn nhà hai triệu tệ thì có bao nhiêu? Con không thấy Vương Tử Văn đưa quà gặp mặt thôi đã là xa xỉ phẩm trị giá mấy triệu tệ à?"
"Con à, Vương Tử Văn có lòng với con biết bao. Sau này quan hệ của con và Vương Tử Văn tốt hơn, một căn hộ hai triệu tệ trong khu này có là gì." Lư Nhã Huệ nói một cách hào phóng: "Chớ nói chi đến đây này là thứ nhà chúng ta nên có được! Lâm Phong mang đến phiền phức cho con, cho gia đình chúng ta, là thứ mà chút tiền này có thể giải quyết được sao?"
Lâm Phong thầm lắc đầu, anh đã biết Lư Nhã Huệ hám tài từ lâu, nhưng lần này thấy bà kích động khi nhận được món quà giá trị từ Vương Tử Văn, thì cảm giác đó càng thêm rõ nét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT