Nhà Trương Thiên Thiên.
Lư Nhã Huệ cười vô cùng vui vẻ, tay vuốt ve đôi sư tử ngọc, rồi lại nheo mắt nhìn từng cọc tiền đỏ thẫm chất trên bàn trước mặt, cả người đều toát lên vẻ mừng vui khấp khởi.
"Thật sự không ngờ cũng có lúc hai cha con anh ba lại quỳ gối cúi đầu trước mặt gia đình mình đấy!" Lư Nhã Huệ rất hả dạ.
Trương Thiên Thiên cong miệng cười theo: "Đúng thế ạ, nhà mình cũng trút được cơn giận trong lòng rồi!"
Trương Tú Phong cũng vui mừng không kém, hôm nay rốt cuộc cũng trút được nỗi uất ức chất chứa bao năm qua.
"Đều là vì tương lai của con gái hết đó." Lư Nhã Huệ cười to nói: "Nhà anh ba không dám làm mất lòng chúng ta. Đến tận nhà nhận lỗi, đút thêm tiền, còn phải quỳ xuống nữa chứ, ha ha!"
"Thiên Thiên, sau này con phải cẩn thận hơn ở công ty, đừng để người ta tóm được đuôi mình. Ông anh ba kia không dễ nói chuyện như vẻ bề ngoài đâu." Trương Tú Phong nghiêm túc lại.
"Cũng đúng, ông anh ba đó trước mặt là một người, trở mặt lại là thành người khác ngay, chắc chắn sẽ không chịu để yên đâu." Lư Nhã Huệ nói rất nghiêm túc: "Nhưng mà bây giờ con gái chúng ta đã là cục vàng của tập đoàn rồi, danh tiếng cũng vang xa trong giới đá quý tỉnh Đông Hải này. Anh ba có muốn ra tay với nhà chúng ta cũng đã không còn dễ dàng như trước nữa."
Nói xong, Lư Nhã Huệ bỗng nhớ ra gì đó, sau đấy mới quay sang nhìn Lâm Phong một cách rất hằn học: "Hôm nay ai cho cậu nhiều lời như vậy hả? Chẳng có tài cán gì mà còn dựa hơi Thiên Thiên để tỏ vẻ, Thiên Thiên chưa lên tiếng mà cậu đã nói nói thay con bé rồi?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT