“Giúp bố mẹ ông tìm ra chân tướng sự thật?”, Ninh Hiên lắc đầu, lạnh lùng cười ra tiếng: “Ninh Khuyết, tôi thấy hình như đầu óc ông có vấn đề rồi đấy? Bị ảo tưởng à? Vụ rơi máy bay của bố mẹ ông là chuyện ngoài ý muốn, ông muốn gia tộc này điều tra gì cho ông nữa?”
“Tốt nhất là ông suy nghĩ kĩ lại đi, không được nhà họ Ninh này bảo vệ thì Ninh Khuyết ông có được gia nghiệp to lớn như này à, ông giữ được sao? Ông không sợ bị người ngoài cười vào mặt cho à? Đã không có thực lực thì đưa sản nghiệp ra đây để người làm anh như tôi giúp ông quản lí cho!”, Ninh Hiên trầm giọng nói, vô cùng uy nghiêm: “Ông nghĩ cho kĩ đi, ông đây đang giúp ông đấy, mẹ nó chứ ông còn tưởng tôi hại ông à?”
“Ha, cậu nói cũng lọt tai quá nhỉ?”, Ninh Khuyết lạnh lùng cười, đáp lại: “Vậy thì công ơn này của cậu, tôi xin ghi nhận trong lòng. Nhưng Ninh Khuyết tôi không đến lượt cậu quản lí, sản nghiệp của nhà tôi, tôi tự giữ được!”
Từ góc độ của ông mà nói, mấy lời này của Ninh Hiên hoàn toàn không đáng tin, cái c.h.ế.t của bố mẹ ông sao có thể là chuyện ngoài ý muốn được? Định coi ông là kẻ ngốc à?
“Được thôi, không cần tôi quản lí? Có phải Ninh Khuyết ông tìm được người chống lưng một cái là tưởng mình ‘lên hương’ luôn đấy à?”, ánh mắt Ninh Hiên trở nên lạnh lẽo.
“Nếu ông không nghe lời, cứ thích ‘ăn cứng không ăn mềm’ thì tôi đây cũng chán chả muốn nói mấy lời thừa thãi với ông nữa!”, Ninh Hiên lạnh giọng nói.
“Tôi cho ông một phút, lập tức cút khỏi công ty, ký ngay cái hợp đồng này cho tôi thì ông đây còn tha đường sống cho. Nếu không thì đừng trách tôi không niệm tình người cùng một gia tộc, ra tay ác độc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT