"Xin lỗi, xin lỗi, anh Từ." Chu Phương ôm cái má bị đánh sưng của mình, vẫn cười bồi nói: "Anh Từ à, tôi biết thân phận của tên Lâm Phong kia, ở tỉnh Đông Hải nó là một thằng ở rể rác rưởi bám váy đàn bà mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của anh đâu, anh muốn bắt tên rác rưởi kia cũng dễ như trở tay mà thôi."
"Lâm Phong ở tỉnh Đông Hải chúng tôi nổi tiếng là đống rác chỉ biết bám váy đàn bà, cũng chẳng hiểu tại sao lại nịnh bợ quen được Đường Hôi, nhưng trên thực tế thì nó cách anh cả một trời một vực, ngay cả tư cách l.i.ế.m giày cho anh cũng không có nữa là, ngày hôm nay liều mình làm loạn thôi, chứ thật ra chẳng có tài cán gì." Chu Phương luôn mồm liến thoắng, muốn nịnh bợ Từ Thanh Tùng.
Nhân vật đứng hàng đầu trong giới thượng lưu thủ đô như Từ Thanh Tùng, là một trong bốn cậu ấm ở thủ đô, nếu như có thể bấu víu quan hệ thì chắc chắn chỉ có lợi mà thôi.
Vừa nghe Chu Phương lời nịnh nọt một phen như thế, sắc mặt của Từ Thanh Tùng hơi hòa hoãn lại một chút, hắn ta nói: "Bà nói cũng không sai, tên Lâm Phong chỉ là một đống rác mà thôi. Mà thì ra còn bám váy đàn bà nữa à? Đúng là thứ đáng ghét!"
"Từ Hà, trở về điều tra tất cả đầu đuôi thân phận của thằng Lâm Phong ấy cho anh." Từ Thanh Tùng ra vẽ u ám ma nói.
Hắn ta quyết tâm phải bắt cho bằng được tên Lâm Phong này, sau đó hành hạ nó một phen ra trò để trút hết lửa giận trong lòng ra, đồng thời còn phải làm cả vợ của Lâm Phong, như vậy mới có thể rửa sạch mối hận trong lòng, dù sao thằng vô dụng ấy cũng chẳng có tư cách lấy được một cô gái xinh đẹp đến thế.
Nghe nói còn là một thằng ở rể rác rưởi nữa? Đm, đúng là xui xẻo quá mà, bị đống rác rơi ngay mặt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play