“Tình hình cụ thể đã báo cho mấy người biết rồi, còn buổi họp báo có liên quan đến chuyện này và bản kiện tụng của luật sư sẽ tiến hành sau.” Trương Hồng Quân nói một cách từ tốn: “Trương Thiên Thiên, cô cứ đợi đến ngày thân bại danh liệt đi.”
Vẻ mặt Trương Thiên Thiên sa sầm, trong lòng cảm thấy hết sức phẫn nộ.
“Anh cả, làm người phải có lòng bao dung bác ái chứ. Các anh làm như thế thì nhà em cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn thôi đâu.” Dù Lư Nhã Huệ đang thấp thỏm lo âu nhưng bà ấy vẫn cứng miệng: “Anh đừng quên Thiên Thiên nhà em có ô dù to đấy!”
“Ha ha, ô dù to? Cô đang hù dọa bọn anh à? Cười c.h.ế.t mất thôi.” Trương Hồng Hiên tỏ vẻ khinh cười rồi cười giễu: “Đừng nghĩ bọn anh chẳng hay biết gì, nhà của cô theo nịnh nọt cái tên Tưởng Kỳ của tập đoàn Hải Dương để được đầu tư đúng không? Thật sự cho rằng ông ta là ô dù to à?”
“Thành phố Thanh Vân đã thay đổi rồi biết chưa? Còn bày đặt ô với chẳng dù! Chỗ dựa Tưởng Kỳ của các người đã bị tập đoàn Latinh lật đổ, có là cái thá gì nữa đâu?” Trương Hồng Hiên nói bằng giọng vênh váo, trông có vẻ hết sức tự tin.
Đương nhiên hai người Trương Hồng Hiên biết Trương Thiên Thiên được tập đoàn Hải Dương ủng hộ, bởi thế trước kia muốn báo thù nhưng cũng không làm được gì cả.
Nhưng thời thế đã đổi thay, bây giờ bọn họ còn được Công Tôn Phi Kiếm, một người có địa vị cao ngấm ngầm ủng hộ, một Tưởng Kỳ nhỏ nhoi trong giới kinh doanh ở Đông Hải có là cái thá gì đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT