“Yếu quá?” Hắc Ưng bật cười ha hả như thể nghe thấy chuyện gì buồn cười lắm vậy: “Oh my god, mày đang nói gì thế? Đầu của mày chứa cái gì ở trong đấy, phân à?”
Lina cũng không khỏi bật cười, cái tên Lâm Phong này thú vị quá đi mất, anh ta hài hước thật.
Sao trên đời lại có người tài như thế này nhỉ?
Ba mươi người lăm lăm s.ú.n.g bao vây anh ta, không ngờ anh ta còn có thể tỏ vẻ vênh váo và hung hăng một cách dửng dưng như vậy?
“Tao rất nể sự dũng cảm của mày.” Hắc Ưng phất tay rồi nói: “Tao quyết định rồi, tạm thời sẽ không b.ắ.n thủng người mày nữa, thế thì chán lắm.”
“Mày cảm thấy tụi tao quá yếu hả? Thế thì lên đi nào, tới đấu tay đôi với tao. Để tao xem xem cái thằng Đông Á bệnh tật như mày mạnh đến cỡ nào.” Hắc Ưng nói với vẻ khinh thường, gã ta cởi tung chiếc áo đen trên người ra, khoe cơ thể cường tráng của mình.
“Lên đây, tao cho mày cơ hội đấu tay đôi với tao.” Hắc Ưng ngoắc ngón út, nhìn Lâm Phong với ánh mắt giễu cợt: “Để cho tao coi mày giỏi đến nhường nào mà dám ngông nghênh như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT