“Anh Tiêu, xin anh hãy giữ tự trọng.” Trương Thiên Thiên lạnh giọng đáp: “Tôi cảm thấy anh nói chuyện ấu trĩ như một đứa trẻ con ba tuổi vậy.”
“Nếu anh đến đây để kể chuyện cười, vậy thì rất xin lỗi, tôi không có thời gian đón tiếp anh.” Trương Thiên Thiên tỏ thái độ quyết đoán, biểu cảm vô cùng chán ghét, cô đứng dậy đi luôn.
“Cô! Đợi đã, Trương Thiên Thiên!” Tiêu Trang bực bội đứng dậy, anh ta cảm thấy mình bị sỉ nhục nặng nề: “Tôi cần phải giữ tự trọng ư? Cô đang giả bộ gì chứ? Cô có biết là nếu dám từ chối tôi thì cô sẽ nhanh chóng lưu lạc đầu đường xó chợ không hả! Lẽ nào cô muốn mất hết những thứ mình đang sở hữu à? Tiêu Trang này vừa mắt với cô chính là phúc phần lớn bằng trời bằng bể đấy!”
“Tôi không có gì để nói với anh cả, nếu anh cứ tiếp tục nói quấy nhiễu, tôi sẽ nhờ bảo vệ đưa anh ra khỏi đây.” Trương Thiên Thiên lạnh lùng đáp, cô chẳng có gì để nói với hạng người luôn cảm thấy thành tựu của bản thân quá nhiều như thế này.
Nói xong, Trương Thiên Thiên quay người rời khỏi nhà hàng. Tiêu Trang nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô, siết chặt nắm đấm, gương mặt lộ rõ vẻ không cam tâm.
Tiêu Trang không ngờ rằng khi tập đoàn sắp sụp đổ mà Trương Thiên Thiên không hề suy xét gì đến đề nghị của hắn?
Anh ta đường đường là cậu chủ lớn của Tiêu thị ở nước M, ưng ý một dân đen Long Quốc như cô, quả thật đã trao cho cô cơ hội một bước lên mây rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play