Ngày hôm sau, khi chuông báo thức đánh thức Khương Tâm Mạn, Lộ Diễn vẫn còn ngủ say.
Cô không có xe, giờ đó cũng khó bắt được taxi, muốn đi làm chỉ có thể nhờ Lộ Diễn đưa đi.
Nhưng cô không ngờ việc đánh thức Lộ Diễn lại khó khăn đến vậy. Lúc đầu cô còn nhẹ nhàng khẽ khàng, nhưng thấy không đánh thức được thì đành phải động tay động chân làm phiền. Kết quả anh ta vẫn không dậy, còn lật người đè cô xuống dưới không cho cô nhúc nhích.
Đến khi Khương Tâm Mạn có chút bực mình rồi, anh ta mới từ từ mở mắt ra hôn cô một cái.
Sắt thép của Khương Tâm Mạn cũng hóa thành tơ mềm rồi.
Thực ra họ cũng đã ngủ đủ 8 tiếng rồi, nhưng dù sao đêm qua hơn 3 giờ sáng mới ngủ, hơn nữa lại vật lộn cả đêm, Khương Tâm Mạn cũng rất buồn ngủ, nhưng cô không giống Lộ Diễn, có thể tùy tiện ngủ nướng.
Ngược lại, Lộ Diễn lại như được sạc đầy năng lượng, mặt mày vui vẻ và thoải mái, khóe môi khẽ nhếch lên, thể hiện tâm trạng tốt của anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT