Con đường nhỏ làng quê được sửa sang cẩn thận, mặt đường khá bằng phẳng. Lúc này trời đã về chiều, hoàng hôn đỏ rực phủ khắp chân trời. Vân Phi Tuân vừa đến đón Tô Liên Y, hai người tay trong tay bước đi trên con đường nhỏ, thì thấy trước cổng sân nhỏ có một chiếc xe ngựa sang trọng sừng lại.
Xa phu đặt bệ bước xuống, một thiếu niên như tiên giáng trần trong bộ y phục trắng từ trên xe chậm rãi bước xuống. Khi nhìn thấy cánh tay hai người đang khoác lấy nhau, ngực hắn như có một luồng gió lạnh thổi qua, lòng trống rỗng, là một nỗi thất vọng chưa từng có.
Tô Liên Y muốn rút tay lại, không phải vì không muốn thừa nhận mối quan hệ với Vân Phi Tuân, mà là vì nàng cảm thấy ân ái sau lưng người ta thì không sao, nhưng trước mặt người ngoài vẫn nên giữ chừng mực một chút. Dù sao đây là thời cổ đại, vốn rất bảo thủ, mà dù là hiện đại, cũng có câu: “thể hiện tình cảm công khai thì dễ chia tay.”
Thế nhưng cánh tay của Vân Phi Tuân lại bất ngờ siết chặt hơn, kiên quyết không cho nàng rút về. Hết cách, hai người đành cứ như vậy mà khoác tay nhau trước mặt Lý Ngọc Đường, đầy vẻ tình tứ lộ liễu.
“Lý công tử, giờ này ngài đến, hẳn là có việc gấp?” Tô Liên Y hỏi.
Vân Phi Tuấn bên cạnh lại cố tình bật ra một tiếng cười khinh khỉnh rõ to, không chút nể mặt.
Lý Ngọc Đường cứ thế ngẩn ngơ nhìn Tô Liên Y, hồi lâu cũng không biết phải nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT