Hôm nay trời trong xanh, nhưng trong đầu Tô Liên Y lại cuồn cuộn sấm sét.
Sơ Huỳnh ngoan ngoãn ăn từng muỗng cháo mà Tô Liên Y đút. Dù đau đến mức không chịu nổi, nàng ta vẫn cố nuốt. Dần dần, tâm trạng của Tô Liên Y cũng bình tĩnh lại, nhìn Sơ Huỳnh lúc này lại thấy có chút xa lạ. Sự bình tĩnh và kiên cường ấy, tuyệt đối không giống thường ngày.
Sau khi ăn xong, Sơ Huỳnh ngẩng đầu nhìn Tô Liên Y, đôi mắt đen láy đầy tin cậy và dựa dẫm khiến trái tim Tô Liên Y dịu xuống.
Nàng khẽ cười, tự trách mình đã nghĩ quá nhiều. Sơ Huỳnh vẫn là Sơ Huỳnh, sao có thể là người khác Được?
Quả nhiên, bụng có cái gì lót dạ, sắc mặt Sơ Huỳnh cũng khá hơn hẳn, mồ hôi lạnh trên trán cũng ít dần.
Bà cụ Tôn bước vào, nói: “Liên Y cô nương, e rằng Hoàng cô nương sắp sinh rồi. Tốt nhất nên cho sản phụ đi lại một chút, vận động nhiều sẽ dễ sinh hơn.”
Tô Liên Y quay sang nhìn Sơ Huỳnh, bắt gặp ánh mắt kiên quyết của nàng ta. Sơ Huỳnh cũng hiểu chuyện, khẽ gật đầu, rồi cắn răng gắng gượng đứng dậy. Nàng ta vịn tay bà cụ Tôn, chậm rãi bước đi quanh sân, mỗi bước đều như dẫm lên dao, nhưng vẫn cố chịu đựng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play