Trời đã sẩm tối, Tô Liên Y đắp thuốc lên mặt Đại Hổ xong thì liền lấy sổ sách ra, thắp đèn lên bắt đầu đối chiếu.
Hiện tại, xưởng rượu Tô gia gần như do một tay huynh muội Tô Hạo và Tô Liên Y gánh vác. Tô Hạo lo bên ngoài, còn Tô Liên Y phụ trách bên trong. Nhưng người trong xưởng ai cũng hiểu rõ, người thật sự gánh cả xưởng rượu này không phải là ông chủ Tô Hạo, mà là Tô Liên Y – người luôn ẩn mình, không phô trương.
Sổ sách đối với người buôn bán là chuyện vô cùng quan trọng. Không chỉ liên quan đến lời lỗ, mà còn phản ánh trực tiếp các quyết định kinh doanh có đúng đắn hay không. Từ những con số ấy có thể nhìn ra được rất nhiều vấn đề.
Trong thời đại hiện đại, có máy tính hỗ trợ mà vẫn cần người chuyên trách thống kê, huống hồ là ở thời cổ đại, từng cuốn sổ đều khiến Tô Liên Y đau đầu hoa mắt. Không biết từ khi nào, nàng đã dùng bàn tính rất thành thạo, tiếng lách cách vang lên không ngớt, tay trái thì chậm rãi lật từng trang giấy.
Ngoài sân vang lên tiếng xe ngựa. Theo sau một tiếng “hự” kéo cương, xe dừng lại.
Từ chiếc xe ngựa sang trọng, có hai người bước xuống – một chủ một tớ, đều là những công tử trẻ tuổi.
Người chủ mặc một chiếc trường bào bằng gấm màu tím sẫm, thắt lưng đai đen, khí chất điển hình của công tử con nhà quyền quý. Vừa bước xuống xe, hắn liếc nhìn khuôn viên nhà nông sạch sẽ gọn gàng trước mặt, liền đánh rơi luôn chiếc quạt quý đang cầm trong tay, “bốp” một tiếng rơi xuống đất. Đôi mắt đào hoa trợn to kinh ngạc, đôi môi mỏng đầy gợi cảm cũng ngẩn ra, há hốc không khép lại được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT