Một canh giờ sau, xe ngựa dừng lại trước cổng nhà Tô Liên Y. Nàng xuống xe, trả tiền rồi để cỗ xe rời đi.
Trong phòng, Đại Hổ đang chăm chú đọc một quyển sách gì đó, bìa đã cũ sờn. Vừa nghe thấy có động tĩnh ngoài sân, sắc mặt hắn lập tức thay đổi. Hắn nhanh chóng cất cuốn sách vào chỗ giấu kỹ dưới gầm giường. Dáng người cao lớn lực lưỡng ấy lại chẳng chút cồng kềnh, như một cơn gió lướt qua, loáng cái đã đứng nép bên khung cửa, lặng lẽ quan sát ra ngoài, toàn thân căng chặt, đầy đề phòng.
Bên ngoài trời đã nhá nhem tối, gió nhẹ thoảng qua mang theo chút lành lạnh đầu đêm, lá cây xào xạc lay động theo từng cơn gió.
Dưới tán cây, có một thân ảnh nằm gục trên chiếc bàn gỗ nhỏ, dáng vẻ hoàn toàn không còn chút hình tượng nào. Người ấy như thể không xương, mềm oặt tựa hồ không còn chút sức lực nào. Hai tay chống thẳng lên mặt bàn, búi tóc vốn được chải gọn tỉ mỉ giờ đã rối loạn, trâm cài nghiêng ngả như sắp rơi xuống bất cứ lúc nào.
Là Tô Liên Y!?
Đại Hổ sững người trong chốc lát, bầu không khí nghiêm túc cảnh giác khi nãy lập tức tiêu tan như khói mây. Hắn đẩy cửa bước ra ngoài: “Ngươi làm sao vậy?”
Tô Liên Y nghe tiếng, biết là Đại Hổ, nên đầu cũng không buồn ngẩng lên, chỉ khe khẽ đáp: “Mệt…” Quá mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT