Khi Tô Liên Y bước ra khỏi cánh cửa sắt đen, trời đã hửng sáng. Trên xe lừa, lão Mã đang quấn chăn, lim dim ngủ gật. Tô Liên Y nhẹ nhàng leo lên xe, áy náy khẽ lay vai ông: “Xin lỗi Mã đại thúc, để người phải đợi lâu rồi. Chúng ta về thôn thôi.”
Lão Mã giật mình tỉnh giấc: “A... a, là Liên Y cô nương à? Xong việc rồi sao? Giờ mình đi đâu nữa đây?”
Nàng càng thêm áy náy, giọng mềm lại: “Thật ngại quá, để người vất vả như vậy.”
Lão Mã xua tay cười: “Cô nương khách sáo rồi.” Dứt lời, liền giục xe lừa lọc cọc rời khỏi thành, hướng về phía thôn Tô gia.
Khi về đến thôn, mặt trời đã ló rạng. Lão Mã đưa Tô Liên Y về tận cửa nhà, mới quay xe trở về nghỉ ngơi.
Tô Liên Y thấy Đại Hổ còn chưa thức dậy, liền lấy bút mực, ngồi xuống chiếc bàn ngoài sân, bắt đầu ghi lại từng chi tiết thông tin vừa thu thập được, dựa theo trí nhớ. Viết xong, nàng chăm chú đọc đi đọc lại, cẩn thận suy nghĩ.
Tuy các đại phu khác đều bó tay, nhưng Tô Liên Y không tin rằng căn bệnh đó không thể chữa. Niềm tin của nàng đến từ vốn hiểu biết về y học hiện đại, cùng sự tin tưởng tuyệt đối vào khoa học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT