Tô Liên Y không ngờ góa phụ lại quay lại. Có lẽ vì nàng — một người hiện đại — đã quá quen với sự lạnh lùng: đã quen với việc đỡ người già ngã ngoài đường thì bị vu oan, cứu người xong cũng chẳng được cảm ơn, thậm chí còn bị đòi tiền bồi thường. Thế mà bây giờ, góa phụ được nàng cứu xong lại dám lộ diện, chẳng lẽ không sợ bị nàng vu oan tống tiền hay sao?
Đúng lúc Tô Liên Y còn đang cảm khái về “tấm lòng cao đẹp” của góa phụ thì bỗng nhớ ra chuyện lúc nãy. Chính góa phụ này đã từng kể, khi nguyên chủ cướp lược của nàng ta, nàng ta chỉ vì nhắc lược bén mà bị hiểu lầm rồi ăn đòn.
Ngay lập tức, chút tôn kính vừa nảy sinh đã tan biến sạch sẽ. Thay vào đó, nàng chỉ còn biết lo lắng cho chỉ số thông minh của góa phụ này.
“Ta… ta đến chăm sóc ngươi, dù… dù ta chẳng biết làm gì cả, tay chân lại vụng về, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức!”
Đôi mắt trong veo của góa phụ ánh lên sự kiên định hiếm thấy, gương mặt chỉ to bằng bàn tay lại nghiêm túc đến lạ, nhìn thế nào cũng thấy ngốc nghếch mà lại khiến người ta không đành lòng cự tuyệt.
Đại Hổ đứng bên cạnh, chẳng nói gì, nét mặt dửng dưng như không liên quan.
“Được rồi, vậy làm phiền ngươi vậy.” Tô Liên Y khẽ cười, chậm rãi gật đầu, rồi gắng gượng dùng cánh tay trái còn lại đỡ người, lê bước vào trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play