Mấy ngày tiếp theo, Tô Liên Y bận tối mắt tối mũi. Nhờ Triệu thị giúp đỡ mời thợ về, nàng cho tu sửa lại căn nhà.
Nhà “nữ ma đầu” sửa sang, mấy ngày đầu chẳng ai dám bén mảng tới gần hóng chuyện. Nhưng rồi tin đồn nhà Tô Liên Y xây sửa theo kiểu dáng lạ tai lạ mắt chẳng biết lan đi từ đâu, dần dà cũng có mấy kẻ gan lớn lén chạy tới xem thử. Thấy Tô Liên Y không ở nhà, thế là người tới coi mỗi lúc một đông, thi nhau bàn tán xem căn nhà này rốt cuộc có điểm gì khác người.
Trong căn nhà đang sửa chỉ để lại Đại Hổ trông coi, còn Tô Liên Y cầm theo chỗ rong biển còn lại với cối đá mới mua, chạy thẳng tới nhà Tôn gia, cùng Ngô thị mày mò nghiên cứu cách nghiền rong biển thành bột.
Thôn Tô Gia vốn là thôn gốc, dân làng trên dưới đều quen biết nhau. Tô Liên Y không muốn giả làm nguyên chủ ngang ngược thô lỗ, nhưng cũng không muốn vì mình thay đổi quá nhiều mà làm cả làng xôn xao. Vậy nên nàng đành lánh mặt, tránh chạm mặt người ngoài. Thôn Tô Gia sớm muộn gì cũng chỉ là nơi nàng tạm trú, nàng chẳng định gắn bó dây dưa quá sâu.
Nguyên lý hoạt động của cái cối đá nghiền thuốc này giống như cối đá xay bột, chỉ là vì công việc này đòi hỏi sự tỉ mỉ hơn nên cái cối nghiền này cũng được làm tinh xảo hơn nhiều.
Ngô thị là người rất đảm đang, nấu ăn ngon, làm ruộng giỏi, xay lúa, làm đậu phụ đều thành thạo, khiến Tô Liên Y rất khâm phục. Có Ngô thị giúp đỡ, trước tiên rong biển khô được giã nhỏ bằng chày thuốc, rồi từ từ cho vào cối đá nghiền thành bột mịn.
“Liên Y muội muội, cái rong biển tốt thế này sao muội lại nghiền thành bột vậy?” Ngô thị thắc mắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play