Mặc dù Tô Liên Y đã giải thích rồi, nhưng bà Triệu vẫn không tin, cái tay to như lá quạt vẫn tiếp tục đập bồm bộp vào sau gáy Đại Hổ:
“Thê tử ngươi có béo tí thì đã sao, đàn bà có da có thịt mới dễ đẻ, cái đồ ranh con chưa mọc đủ lông mà bày đặt chê thê tử hả! Xem ta dạy lại mày thế nào cho biết lễ độ!”
Bàn tay người đàn bà quanh năm làm ruộng, sức lực đâu có vừa, mỗi cái tát giáng xuống nghe bốp bốp như trống đánh, đầu Đại Hổ rung lên từng chập. Hắn không dám đánh lại, chỉ có thể luống cuống chạy quanh né tránh, trông vừa thảm hại vừa tức mà chẳng dám nổi giận. Muốn chạy cũng không dám, chỉ sợ Tô Liên Y thật sự lôi chuyện bí mật ra vạch trần thì khỏi còn mặt mũi ở làng.
Tô Liên Y dở khóc dở cười, vội nhào tới kéo tay bà Triệu lại: “Bá mẫu, thật mà! Đại Hổ không có mèo mả gà đồng gì đâu ạ!”
Bà Triệu bị Tô Liên Y níu tay lại nhưng miệng vẫn không ngừng mắng chửi:
“Ngươi nhìn xem, thê tử ngươi thương ngươi thế đấy! Ngươi làm ra cái trò bẩn thỉu này, vậy mà nó còn bênh vực ngươi! Ngươi có còn lương tâm không hả? Ngươi có xứng đáng với nó không hả?”
“…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play