“Còn có thể kể gì nữa chứ,” Từ Gia Ức bĩu môi, “Nói anh tháng trước vì bận họp mà không đi Nam Sơn ăn gà hạt dẻ với em, nói cái túi lần trước anh tặng em màu đen – em đâu có thích màu đó. Còn lúc về nhà, ba em nói hai đứa nhanh nhanh kết hôn sinh con, anh cũng chẳng có phản ứng gì hết. Rõ ràng biết em còn muốn sống thêm hai năm thế giới hai người đã mà.”
“Ồ? Em kết bạn chỉ để than phiền bạn trai với người ta thôi à?”
Từ Gia Ức tức muốn đập đầu anh.
“Khi nào thì em với cậu ta liên lạc vậy?”
“Tuần trước.” Từ Gia Ức đáp, “Tuần trước em gặp cậu ta ở tiệm bánh, rồi tiện thể lưu lại cách liên lạc.”
“Em gặp cậu ta ở tiệm bánh?” Lâm Ngạn cau mày.
“Ừ, em vừa mua bánh xong thì thấy cậu ta đứng ngoài cửa cho mèo ăn… À, anh còn nhớ không, lúc trước anh có nói em với cậu ta nhìn hơi giống nhau, nên em nhìn một cái liền nhận ra ngay. Em gọi lại, cậu ta còn giật mình, nhưng sau đó thì cười với em…”
“Cậu ta không nói gì với em à?”
Từ Gia Ức hoàn toàn không nhận ra điều bất thường, chỉ kể tiếp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play