Phòng khách không bật đèn, chỉ có ánh sáng từ đèn bàn trong phòng ngủ của Đồng Diệp lặng lẽ hắt ra theo khe cửa hé mở, chiếu lên một nửa gương mặt của Omega đang thò đầu ra ngoài.
Cậu hơi cúi đầu, nước da trắng như tuyết, ánh mắt đen láy long lanh, trong suốt như được phủ một lớp ánh sáng mỏng, ẩn chứa thứ tình cảm vừa sâu vừa nóng, như thể chỉ chực tràn ra nơi khóe mi.
Lâm Ngạn có một thoáng hoảng hốt, như bị hút vào đoạn ký ức xa xăm nào đó. Anh đột nhiên trở tay, siết lấy cổ tay gầy mảnh của Omega, đôi môi bật ra một cái tên:
“Gia Gia…”
Lông mi Đồng Diệp khẽ run lên.
Cậu giật giật môi như muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Cứ thế, ngồi ngã trên sàn, cậu giống như đã mất đi tất cả sức lực. Một lúc sau, khẽ bật cười, tiếng cười như thở ra trong bóng tối, mang theo chút chua xót:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT