Lâm Ngạn thường xuyên phải đi công tác, sáng sớm ra khỏi nhà, đêm khuya mới đáp máy bay về. Việc thu xếp hành lý là một chuyện phiền phức – nhiều lần mở vali ra, bộ vest bên trong đã nhăn đến mức không thể mặc được, cà vạt hay khuy măng-sét cũng luôn khiến anh đau đầu chọn lựa.
Những chuyện này trước kia đều do Đồng Diệp lo liệu. Cậu có gu thẩm mỹ tốt, lại đủ tinh tế và cẩn thận.
Thời điểm đó, Lâm Ngạn chưa từng để tâm xem mình đã hết kem cạo râu chưa, hay sữa rửa mặt còn đủ dùng không. Đi công tác có thiếu đồ không, có mang theo thuốc hay sạc dự phòng chưa – tất cả đều do cậu tự mình bổ sung.
Anh chưa từng phải một mình ngồi trong phòng chờ ở sân bay cả tiếng đồng hồ để đợi đồ ăn giao tới, cũng không cần chật vật trong bếp làm mấy món ăn nhanh nguội ngắt chỉ để chống đói.
Bởi vì Đồng Diệp chưa từng để anh một mình đối diện với cái bếp lạnh và chiếc nồi trống.
Về sau, Lâm Ngạn có thuê một trợ lý riêng – một Beta, lương rất cao, chuyên phụ trách sinh hoạt thường ngày cho anh. Nhưng chẳng bao lâu, anh đã phát hiện: sự khác biệt giữa “chăm sóc công việc” và “chăm sóc một người mình thật sự yêu thương” là cách biệt rất xa.
Dù vậy, Lâm Ngạn vẫn tự nhủ, nếu mình hạ thấp kỳ vọng một chút, thì cuộc sống vẫn coi như ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT