Quý Du dậm chân trở về nhà, giẫm gót giày cởi giày ra, như một bóng ma đi đến phòng khách, "bịch" một tiếng đổ vật xuống ghế sofa.
Không nên như vậy, Giang Thời Cảnh rõ ràng là thích tôi mà? Vậy tại sao cậu ấy không lên cùng tôi?
Quý Du cảm thấy hơi thất bại, sống hai mươi sáu năm rồi, lần đầu tiên có người từ chối mình thẳng thừng như vậy.
Anh bực bội lật người, tiện tay đấm một cái vào gối tựa sofa, nghiến răng nghiến lợi: "Giang Thời Cảnh..."
Người lớn đến vậy rồi, lại giữ mình trong sạch như thế sao? Cậu ấy không có chút ý nghĩ nào như vậy sao?
Khi ang nắm chặt tay giơ lên định đấm thêm một cái vào gối tựa, lại dừng lại vì Lạp Bát đi ngang qua. Anh dứt khoát vươn tay chặn Lạp Bát đang định rời đi, ôm vào lòng hít hà một hồi: "Bảo bối... Hôm nay anh buồn quá, em an ủi an... Ơ!"
Lạp Bát hoàn toàn không muốn để ý đến anh, vặn vẹo người, lập tức nhảy ra khỏi vòng tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT