Editor: Hye Jin
Ông Lý đợi Ninh Chiêu lấy hết đồ trên xe bò xuống rồi mới mang lương thực và tiền Ninh Chiêu đưa, đánh xe rời đi.
Nhìn ông Lý rời đi, có người trong đội hỏi: “Nhị Cẩu, đây là người chuyên lái xe ở thành phố à?”
“Không phải.” Ninh Chiêu lắc đầu, sợ gây phiền phức cho ông Lý nên nói: “Là người quản lý trạm thu mua phế liệu. Chúng tôi nhờ người quen giúp đỡ mới mời được ông ấy chở một chuyến. Dù sao cũng là đồ của công, nên tiền mượn xe vẫn phải trả về cho công quỹ.”
Nghe xong, đội viên cảm thấy ê răng. Họ vừa nhìn rất rõ ràng, nói là tiền xe, số tiền đó cũng không ít, những năm xu lận. Năm xu thì mua được bao nhiêu thứ? Hiện tại, một cây kim chỉ hai xu, nước tương một hào, giấm tám phân, một hộp diêm một hào tư, gạo trắng chỉ hai hào ba, bột mì trắng cũng chỉ một hào tám.
Thế mà ngồi một chuyến xe… mất những năm xu?
“Nhị Cẩu, cậu và Đại Tuyết bây giờ phải nuôi con rồi, không thể tùy tiện tiêu tiền bậy bạ nữa đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play