“Đã điều tra rõ rồi sao?” Thái Sử Vũ ngẩn người, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Khương Ninh, lập tức vỗ tay liên hồi, cười to vui mừng: “Ha ha, quả nhiên vẫn là các ngươi bên phía Loan đài lợi hại! Tốt lắm! Còn sàng lọc gì nữa? Cả năm mươi người bắt hết lại, nhốt vào đại lao, sau đó từ từ điều tra! Thà bắt nhầm chứ không thể bỏ sót, đây là một công lao to lớn, đủ để đổi lấy không ít tài nguyên tu luyện thượng đẳng!”
 Thái Sử Bạch càng thêm kích động, hướng Khương Ninh ném tới một ánh mắt cảm kích: “Thái Sử gia không tranh công, nếu tiên tử có yêu cầu gì, cứ việc nói thẳng.” Khương Ninh đáp: “Ta cần Thái Sử gia phối hợp cùng Loan đài, vận dụng lực lượng của doanh phòng thủ thành, đêm nay nhất cử bắt sạch bọn vong linh đang ẩn náu.” “Được, lập tức hành động!” Thái Sử Bạch vô cùng sốt ruột.
Đúng lúc này, ngoài viện truyền đến dao động pháp khí.
“Vù!” Một vị thái giám áo lục, tuổi khoảng năm sáu mươi, thi triển đạo thuật Thần Hành, đột nhiên xuất hiện tại tửu lâu, nhìn về bốn người trong viện, giọng the thé khô khốc: “Thái Thường Tự Khanh có lệnh, đưa yêu nữ Long Môn đến gặp ngay.” Thái Sử Bạch bất giác liếc nhìn Thái Sử Vũ, cầu cứu bằng ánh mắt.
Thái Thường Tự Khanh “Thái Sử Thanh Sử” chính là phụ thân của Thái Sử Vũ, là đại nhân vật đứng đầu Thái Sử gia.
Thái Sử Vũ không ngờ lão nhân gia lại can thiệp lúc này, bèn bình thản nói: “Ngươi và Khương đại nhân mau chóng hành động, làm cho gọn gàng, chớ để xảy ra sơ suất.
Ta đích thân đưa nàng đến Thái Thường Tự, tranh thủ giữ nàng sống đến khi trời sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play