Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này theo hướng của Vân Chân Chân. Anh cảm thấy mình đang cố gắng để giúp đỡ cô, nhưng không ngờ lại khiến cô cảm thấy bất tiện.
Vân Chân Chân không để tâm đến suy nghĩ của Tề Nham, quay lưng bước vào phòng mình.
Dù sao, hiện giờ cô không nghĩ đến chuyện kết hôn với anh. Nếu anh muốn chờ, thì cứ chờ, không yêu thì đừng ép, giờ cô chỉ muốn kiếm tiền, không có tâm trí để nói chuyện yêu đương.
Cô nhẹ nhàng bế Kiêu Kiêu đang ngủ say, nhìn thấy mặt bé đỏ hồng vì ngủ, cô hôn lên má bé một cái, ôm Kiêu Kiêu ra ngoài. Cô còn tiện tay xách theo chiếc chăn nhỏ, hộp cơm, bình nước và túi đồ lớn, rồi đi ra ngoài.
Tề Nham đứng ngoài cửa, thấy cô, liền nhanh chóng tiến lại nhận lấy túi đồ trong tay cô.
Hôm nay họ lại đi bằng xe của Tề Nham, Vân Chân Chân không cõng Kiêu Kiêu nữa mà ôm bé vào lòng, nói: “Đi thôi, trước chúng ta đến Mặc Hiên Trà Lâu giao hàng, rồi đi chợ. Giao xong, anh về nhanh đi, còn phải về đơn vị!”
“Hành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play