Vân Chân Chân cảm ơn Lâm nãi nãi một lần nữa, bế Tiểu Kiêu Kiêu lên và đi thẳng ra cửa.
Mới vừa ra đến cửa, Tiểu Kiêu Kiêu bỗng nhiên kéo tay áo của Vân Chân Chân, mặt nhỏ lộ ra vẻ sốt ruột, nhìn cô nói, “Mẹ ơi, ba còn ở trong đó mà, chúng ta đem ba về nhà luôn đi, đừng bỏ ba lại đó được không?”
Vân Chân Chân nghe con trai nói vậy thì không nhịn được mà bật cười, duỗi tay nhẹ nhàng chọc vào mũi Tiểu Kiêu Kiêu, cười nói, “Ba con muốn ở lại ăn cơm với Lâm nãi nãi, khi ba ăn xong sẽ về thôi.”
Tiểu Kiêu Kiêu nghe xong thì khẽ “Nga” một tiếng rồi lại hỏi với vẻ mặt mong chờ, “Vậy sau này ba có phải sẽ luôn ở cùng chúng ta không?”
Nhìn vào đôi mắt tràn đầy mong đợi của con trai, Vân Chân Chân lại phải lắc đầu, “Không đâu, ba con còn phải đi công tác ở những nơi rất xa, không thể ở cùng chúng ta được.”
Tiểu Kiêu Kiêu lập tức buồn bã, đôi mắt chớp chớp, mặt mày xụ xuống, như sắp khóc đến nơi.
Vân Chân Chân vội vàng dỗ dành con, “Nhưng mà sau này ba sẽ thường xuyên về thăm Kiêu Kiêu, cùng Kiêu Kiêu chơi đùa…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT