A Kính lặng lẽ nghe hết, giữa chừng không chen vào một lời, đến lúc nghe xong cũng chẳng an ủi lấy một câu.
Lê Đoạt Cẩm bất giác có chút thất vọng, lại mơ hồ không cam lòng.
Xưa nay hắn chưa từng giãi bày quá khứ đau khổ của mình với ai, lần này lại bất chợt muốn nói hết với A Kính, là bởi vì khi hắn vừa tỉnh dậy từ cơn ác mộng, vừa vặn trông thấy bên cạnh có một thiếu nữ mềm mại, đơn thuần đang yên lặng canh giữ.
Dưới ánh trăng, làn da nàng trắng như ngọc, dáng vẻ ngủ yên bình, mà trong sự yên bình ấy như chứa đựng huyền cơ có thể cứu rỗi vạn vật.
Lê Đoạt Cẩm lặng lẽ nhìn A Kính, cảm thấy trên người nàng dường như mang một loại Phật tính.
Không hiểu lễ nghi, đối với vạn sự thế gian luôn giữ lòng dịu dàng và tò mò, thậm chí có khi hắn còn cảm thấy từ nàng toát ra một nỗi từ bi và bao dung không thuộc về trần thế này.
Trước kia hắn chỉ cảm thấy A Kính khác người, nàng như loài mèo, móng vuốt sắc nhọn, hoang dại không thuần phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play