Cảm giác sung sướng ấy, thực ra chẳng phải xuất phát từ điều gì đặc biệt, chỉ đơn giản giống như khi đang đi giữa đồng hoang, đột nhiên bị một con mãnh thú lao ra dọa cho kinh hãi, nhưng rồi lại phát hiện, con mãnh thú ấy chủ động nằm rạp xuống bên eo, cúi đầu xưng thần, khiến người ta có cảm giác thành tựu mãnh liệt.
Nhưng thực ra, Tạ Lăng cũng không cho rằng kẻ kia lại dễ dàng chịu rút lui như vậy.
Trước kia, nàng đâu phải chưa từng đuổi hắn, cũng không ít lần từ chối, vậy mà hắn vẫn cứ bám riết không buông. Vừa mở miệng xin lỗi, vừa không ngừng gửi tin, tặng quà, khiến nàng không thể không nhận.
Chừng đó đủ để thấy, người này dù tỏ ra nhún nhường, nhưng thực chất lại vô cùng cứng rắn.
Một người như thế, tuyệt đối không phải hạng nhu nhược. Có thể hắn sẽ vì vài lời của Tạ Lăng mà tổn thương, nhưng sẽ chẳng bao giờ vì tổn thương mà thay đổi cách hắn hành sự.
Việc hắn bỗng dưng chán nản, thất vọng, nhất định còn có nguyên nhân khác.
Tạ Lăng đã đi mời thầy bói, nhưng cũng không hồi âm lại người kia, cứ như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT